Trên máy bay, mọi người được thông báo là nhiên liệu sắp cạn, nên ai thấy gì không cần thiết thì vứt xuống để giảm trọng lượng. Một người Mỹ đem cái vali sang trọng của mình vứt xuống. Mọi người hỏi thì ông ta bảo: "Vali đô la ấy mà. Ở Mỹ thiếu gì đô la!" Một người Nhật đem cái hòm tuyệt đẹp của mình vứt xuống. Mọi người hỏi thì ông ta đáp: "Hòm kim cương ấy mà, ở Nhật thiếu gì kim cương!". Người Việt Nam đứng gần đó đạp hai ông này rơi xuống. Mọi người đang sửng sốt thì ông ta bảo: "Người ấy mà. Ở Việt Nam thiếu gì thằng nổ như vậy
Chiều nay anh dọn dẹp phòng, sắp xếp lại đồ đặc cho gọn gàng và sạch sẽ. Anh chợt tìm được bé trai bằng bông cầm quần. Đây là món quà đầu tiên em tặng anh. Mới tìm được thì anh vui vì cũng lâu rồi anh không nhớ mình để nó ở đâu nữa. Lúc đầu nhìn nó thì anh cười, nhớ lại những ngày mình mới quen nhau. Lần đầu tiên anh rước em đi làm về, khi đó em làm ở PNJ Bến Thành. Anh lên trễ đến 30 phút, sau khi cửa hàng đóng cửa. Nhìn thấy anh lên đến, em đã òa khóc như một đứa trẻ đi lạc vừa được ba mẹ. Lúc đó anh phải dỗ dành mãi và hứa chỡ đi ăn gà rán ở H2O thì em mới nín khóc. Buồn thật đấy, có những thứ đã xảy ra lâu lắm rồi mà mình không thể quên được. Nhìn thú bông bé trai này nó làm anh nhớ lại những ngày đầu tiên ấy, cứ ngỡ như vừa mới hôm qua đây thôi. Em ơi, có khi nào em nhớ đến những lời em đã nói với anh lúc mình còn bên nhau không? Em nói: "Sau này nếu em có đi được qua Australia, đêm trước hôm lên máy bay em sẽ dành cho anh tất cả, để qua đó em sẽ sinh baby, em sẽ cố gắn làm ...