Không thể đến được bên anh. Không được cùng anh sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Không được tự tay chăm sóc cho anh dù chỉ là một việc rất nhỏ. Em đã rất đau khổ. Càng đau khổ hơn khi nhìn người mình yêu cũng đang đắm chìm trong nỗi đau. Đã biết bao lần em tự hỏi, tại sao ông trời lại để em gặp anh. Tại sao em lại yêu anh?. Tại sao anh cũng yêu em ?. Tại sao chứ?. Để bây giờ chúng ta lại phải khổ đau thế này?. Em đã từng muốn vứt bỏ tất cả để chạy đến bên anh, để nói với anh rằng: em yêu anh, yêu hơn cả bản thân mình rồi mặc kệ mọi thứ ra sao cũng được. Nhưng ... Anh ơi!. Chúng ta không thể chỉ sống cho bản thân mình. Chúng ta không thể hạnh phúc trên nỗi buồn, nỗi đau của người khác. Và trên hết, em biết cả em và anh không thể là người bất nghĩa được. Vậy nên, suốt đời này chúng ta đành làm hai vì Sao Hôm và sao Mai mà thôi: "Như sao Hôm, sao Mai Hai chúng ta Hai nửa tâm hồn Mải miết tìm nhau Suốt đời không gặp ... Một vòng quay Nửa tâm hồn chới với Biết khoảng không nào Cho hai nửa gặp nhau?". Không đến được với nhau, chúng ta hãy cùng sống thật tốt anh nhé bởi có như vậy, chúng ta mới yên tâm về nhau được. Khi đọc được những dòng này, em muốn anh hiểu rằng: ở bất cứ phương trời nào, em sẽ mãi nhớ đến anh, yêu thương anh và cầu mong tất cả những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh.
Nguyễn Ngọc Mai(ngoisao.net)