Skip to main content

Một câu chuyện thật đẹp....


Có hai người, đều bệnh nặng cả, nằm trong cùng một phòng ở bệnh viện.
Một người được phép ngồi trên giường mỗi buổi chiều một giờ để cho chất lỏng trong phổi chảy ra.
Giường của anh ở bên cạnh cái cửa sổ duy nhất của căn phòng.

Còn người kia phải nằm bẹp liên tục.
Hai người nói chuyện với nhau hàng giờ không ngừng.

Họ nói về vợ con và gia đình, nhà cửa, công ăn việc làm, chuyện đi nghĩa vụ quân sự, rồi nay đang được nghỉ phép.
Mỗi buổi chiều, khi người ở giường sát cửa sổ có thể ngồi dậy, anh mải mê mô tả cho người bạn cùng phòng tất cả những gì anh thấy được bên ngoài khung cửa sổ.
Người ở giường kia bắt đầu sống những khoảng thời gian một giờ đồng hồ, khi đó thế giới của anh được mở rộng và trở nên sôi nổi nhờ tất cả các sinh hoạt và màu sắc của thế giới bên ngoài.

Khung cửa sổ nhìn ra một công viên có một cái hồ thật xinh.
Bầy vịt và đàn thiên nga chơi đùa trên mặt nước, trong khi mấy đứa bé thả cho các con thuyền giấy trôi đi. Các đôi tình nhân trẻ bước đi tay trong tay giữa các đóa hoa muôn màu muôn sắc và có thểthấy xa xa những đường nét của thành phố in lên chân trời.

Trong khi người ngồi bên cửa sổ mô tả tất cả các chi tiết tuyệt vời đó, người ở phía bên kia nhắm mắt lại và tưởng tượng ra tất cả quang cảnh mỹmiều đó.

Một buổi chiều ấm áp nọ, người ngồi bên khung cửa mô tả một cuộc diễu hành đang đi qua.

Cho dù người kia không nghe được dàn nhạc, anh vẫn có thể thấy qua con mắt trí tuệ trong khi người ngồi bên cửa sổ phác vẽ ra bằng những lời mô tả.

Từng ngày, từng tuần, từng tháng trôi qua.

Vào một buổi sáng, cô y tá trực ban ngày đến để đưa nước cho họ tắm, chỉ còn thấy thân thể bất động của người ở bên cửa sổ, anh đã chết bình an trong khi ngủ.

Cô rất buồn, cô gọi các nhân viên bệnh viện đến đưa thi hài đi.

Ngay khi thuận tiện, người kia xin được chuyển đến bên cạnh cửa sổ. 
Cô y tá vui vẻ chuyển anh đến, và sau khi chắc chắn là anh đã thoải mái, cô rời phòng.
Chầm chậm, khó nhọc, anh tì trên một cùi chỏđể đưa mắt nhìn lần đầu tiên ra thế giới thực bên ngoài.

Anh cố gắng quay người chầm chậm để nhìn ra bên ngoài cửa sổ bên cạnh giường.

Anh đối diện với một bức tường trơ trụi.

Người ấy mới hỏi cô y tá là điều gì đã thúc ép người bạn quá cố, khiến anh ấy mô tả những điều tuyệt vời như thế ở bên ngoài cửa sổ.

Cô y tá trả lời rằng anh ấy bị mù, nên thậm chí chẳng thấy được bức tường.

Cô bảo, ‘Có thể anh ta muốn khích lệ anh đó thôi.'

Phần kết:

Có thứ hạnh phúc kỳ diệu khi làm cho người khác hạnh phúc, mặc dù hoàn cảnh của ta thế nào.

Nỗi đau buồn được chia sẻ là đã bớt được nửa phiền sầu, nhưng hạnh phúc khi được sẻ chia, lại tăng gấp đôi.
Nếu bạn muốn cảm thấy mình giàu có, bạn chỉ việc đếm tất cả những thứ bạn đang có mà không thể mua bằng tiền bạc.
Không ai biết xuất xứ của bức thư này, và tôi cũng chẳng muốn nói rằng bức thư sẽ đưa lại may mắn cho ai chuyển nó đi!

Popular posts from this blog

Anh nhớ em nhiều

Chiều nay anh dọn dẹp phòng, sắp xếp lại đồ đặc cho gọn gàng và sạch sẽ. Anh chợt tìm được bé trai bằng bông cầm quần. Đây là món quà đầu tiên em tặng anh. Mới tìm được thì anh vui vì cũng lâu rồi anh không nhớ mình để nó ở đâu nữa. Lúc đầu nhìn nó thì anh cười, nhớ lại những ngày mình mới quen nhau. Lần đầu tiên anh rước em đi làm về, khi đó em làm ở PNJ Bến Thành. Anh lên trễ đến 30 phút, sau khi cửa hàng đóng cửa. Nhìn thấy anh lên đến, em đã òa khóc như một đứa trẻ đi lạc vừa được ba mẹ. Lúc đó anh phải dỗ dành mãi và hứa chỡ đi ăn gà rán ở H2O thì em mới nín khóc. Buồn thật đấy, có những thứ đã xảy ra lâu lắm rồi mà mình không thể quên được. Nhìn thú bông bé trai này nó làm anh nhớ lại những ngày đầu tiên ấy, cứ ngỡ như vừa mới hôm qua đây thôi. Em ơi, có khi nào em nhớ đến những lời em đã nói với anh lúc mình còn bên nhau không? Em nói: "Sau này nếu em có đi được qua Australia, đêm trước hôm lên máy bay em sẽ dành cho anh tất cả, để qua đó em sẽ sinh baby, em sẽ cố gắn làm ...

Thứ sáu ngày 13!

Nỗi sợ bắt nguồn từ thời cổ đại, khi số 13 và thứ sáu - hai điều mang lại vận đen - kết hợp với nhau thì tạo nên một ngày vô cùng bất hạnh. Sự ám ảnh này đang ám ảnh từ 17 tới 21 triệu người ở Mỹ. Các triệu chứng bao gồm lo lắng, hốt hoảng và hậu quả khiến người ta đảo lộn mọi lịch trình hoặc từ bỏ hẳn một ngày làm việc. Dossey, tác giả cuốn Holiday Folklore , Phobias and Fun , cho biết con số 13 là bắt nguồn từ truyền thuyết Nauy về 12 vị thần dự tiệc tại thiên đường Valhalla. Khi đó một vị khách không mời thứ 13 xuất hiện - thần tinh quái Loki. Tại đó, Loki đã bày đặt cho thần bóng tối Hoder bắn thần Balder xinh đẹp, vị thần luôn mang lại niềm vui và hạnh phúc, bằng một mũi tên tẩm độc tầm gửi. "Balder chết, cả trái đất chìm trong bóng tối và tang tóc. Đó là một ngày đen đủi, bất hạnh", tác giả Dossey phát biểu. Từ đó trở đi, con số 13 trở thành điềm gở và báo trước những điều không lành. Trong kinh thánh cũng có nhắc tới con số 13 không may mắn. Judas, phản đồ của Je...

Kỹ năng xác định phương hướng

Xác định phương hướng là một kĩ năng quan trọng khi bạn đi tham quan hoặc sống ngoài thiên nhiên. Cách xác định phương hướng dễ nhất mà ai cũng thực hiện được là sử dụng la bàn. La bàn các bạn có thể mua được ở các nhà sách với giá tương đối rẻ. Tuy nhiên, nếu trong tay không có la bàn, ta vẫn có thể dùng một số phương pháp khác để xác định phương hướng mà độ chính xác cũng rất cao. + Xác định phương hướng bằng Mặt Trời: 1. Cách 1: Xem trực tiếp. Ngay từ nhỏ khi còn đi học ở tiểu học. Chắc chắn chúng ta đều biết một bài bài học vỡ lòng về “Xác Định Phương Hướng”. Đó là: - Sáng: Mặt trời mọc ở hướng Đông. - Chiều: Mặt trời lặn ở hướng Tây. - Giữa trưa: Mặt trời đứng bóng. Sau này, khi càng lớn lên. Chúng ta sẽ nhận ra rằng, phương pháp trên chỉ gần đúng mà thôi. thực tế, vị trí mọc và lặn của mặt trời trong năm không cố định mà thay đổi theo chu kỳ: Xuân Phân, Hạ Chí, Thu Phân, Đông Chí. Theo đó, (đối với vị trí Việt Nam) những ngày Xuân Phân và Thu Phân thì mặt trời sẽ mọc ở chín...